Nov 26, 2011

Khai trương tiệm Internet

Bây giờ 21:08
Hôm qua mẹ và cậu út đi ngủ lúc 2 giờ sáng, còn ba thì thức luôn vì chưa cài xong máy. Buổi sáng mẹ qua phụ lặt vặt rồi đến hơn 9 giờ 30 thì cậu út đại diện đứng thấp hương cúng bái (vì cậu út mặc quần dài, còn ba thì mặc quần đùi). Từ sớm có 2 cậu nhóc cứ lòng vòng bên ngoài chờ tiệm khai trương để vào chơi. Haha, thật là tội nghiệp.
Ông bà ngoại cũng chạy xe ra, ông ngoại lên là sửa vòi nước, sửa rồi hư luôn nên phải chạy đi mua mới, haha... bà nội bà ngoại thì ở nhà chuẩn bị xôi cúng rồi ăn trưa. Buổi trưa ăn xong thì ba đi ngủ bù 1 giấc tới chiều tối luôn, mẹ phải ngồi trực máy chủ cho cậu út đi cài máy.
Ngày hôm nay tuy mệt nhưng có khách tới nhiều cũng vui. Chịu khó vất vả vài ngày đầu rồi mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn.
Hôm nay mẹ không ngủ trưa, con cứ đạp hoài, con có mệt không? Hãy cố gắng lên nhé !

Nov 19, 2011

Bị bệnh rùi...

Bây giờ 15:13
Cu tí đang đạp, mấy hôm nay mẹ bệnh, hok biết sức khỏe của con có bị ảnh hưởng gì không?
Hôm thứ 2 đi làm là mẹ đã mệt rùi, sáng thứ 3 thì không thể dậy nổi, sáng ba đi mua cháo lòng về cho mẹ ăn, bà nội thì pha 1 ly chanh gừng nóng cho mẹ uống, mẹ cảm thấy nước chanh có tác dụng nhanh với nhiều người, nhưng với mẹ thì hình như nó chẳng có hiệu quả gì, uống vào còn thấy khó chịu hơn. Ba phải đi đăng kiểm xe, mẹ ở nhà đi tới đi lui cho đỡ mệt, bà nội nói bệnh không nên nằm 1 chỗ, đi đi lại lại mới mau khỏe. Mẹ mở máy vi tính ngồi chơi game chờ ba về, khi ba về thì mẹ đi nằm tiếp. Buổi trưa bà nội nấu nui, mẹ ăn 1 tô nhỏ rồi đi làm. Ông nội ngạc nhiên khi thấy mẹ đi làm nhưng mẹ nói, vào cty để khỏi nằm, ở nhà thì thế nào cũng nẳm thôi.
Đến hôm nay mẹ đã hết viêm họng, chỉ sổ mũi, nghẹt mũi, ho và thường xuyên buồn ngủ.
Hôm qua mẹ đi tái khám, bác sĩ siêu âm ngạc nhiên nói là đầu của con to quá, lúc đó mẹ nghĩ thầm, chắc con giống ba. Nghe bà nội nói ngày xưa đầu ba cũng to, sinh khó lắm, lúc biết đi thì cứ chúi đầu rùi té u đầu luôn. haha.
Ngày mai là thôi nôi bé My, nên chiều nay ba mẹ và cậu út sẽ tranh thủ về chơi. Chưa mua gì để làm quà. Haiz...

Nov 14, 2011

Gà ác tiềm thuốc bắc

Bây giờ là 08:20
Sáng nay công ty của mẹ tập trung làm lễ tuyên thệ Iso 14001. Một không khí lộn xộn. Haha...
Mấy hôm trước ba nhờ bà nội mua 2 con gà ác để nấu với 2 gói thuốc bắc ba mua từ tuần mấy tuần trước. Nhưng bà nội mua về, ba hok biết làm, kêu mẹ làm, mẹ thì hok dám giết nó chết, nhìn tội quá mà, ông bà nội cũng hok dám làm. Thế là để nuôi được mấy ngày, cho nó ăn gạo lứt, rồi đến tối hôm qua thì ông nội cũng đem nó ra cắt cổ cho nó chết, bà nội thì nhúng nước sôi để vặt lông, sau đó đưa mẹ nấu. Mẹ chưa bao giờ nhìn thấy món này nên chạy mở máy vi tính xem cách làm trên mạng. Sau đó mẹ chạy xuống lấy gói thuốc ra ngâm nước, sạch 2 con gà, rồi bỏ chung vào nồi, nấu lên. Khi nước vừa nóng lên, bà nội hỏi mẹ đã mổ bụng chưa, mẹ giật mình, mẹ cứ tưởng là không cần mổ bụng, cứ thế cho gà vào nấu, khi ăn thì ăn thịt bên ngoài, bỏ phần ruột bên trong. Bà nội bảo là phải mổ bụng, ai ya, thế là phải lôi 2 con gà ra mổ bụng làm sạch rồi bỏ vào nấu tiếp. Món này đã kinh khủng thế này mà còn nấu theo "cách của mẹ" chắc ăn xong đưa đi cấp cứu quá. Hic hic... Tối qua mẹ ăn 1 con rồi, còn 1 con sáng nay ráng ăn cũng xong.
Ba bị cảm mấy ngày, giờ tới lượt mẹ bệnh, mệt quá. Giờ chỉ muốn lăn ra nằm ngủ. Cổ họng đau, mũi chảy nước, mắt lờ mờ, người mỏi mệt. Hu hu... Hy vọng con không bị lây bệnh. Hãy ráng khỏe mạnh nhé.
Sáng hôm qua, ba đi thành phố lấy linh kiện, bà nội thì đi chung đến chợ Hòa Bình lấy hàng, mẹ thì tới Metro Bình Dương thì xuống. Chọn đồ cho con là lâu nhất, mẹ cứ bám cái quầy dành cho baby lựa tới lựa lui. Mẹ lòng vòng trong siêu thị chắc cũng hơn 2 tiếng đồng hồ. Lúc thanh toán, nhân viên nói hóa đơn của mẹ chưa đủ 800k, nếu đủ thì sẽ được thẻ cào may mắn, thế là mẹ chạy vào lấy thêm đồ để lấy thẻ cào. Mẹ hy vọng con sẽ đem lại may mắn trúng được giải 1 hay giải 2 cũng được. Nhưng mà cào ra chẳng trúng gì hết, mẹ quay ra gặp mấy chú bảo vệ, mấy chú hỏi mẹ có trúng gì không, mẹ nói "trúng gió" luôn rồi. Thế là chú đó cho mẹ 2 phiếu giải ba, mẹ cầm phiếu mà cứ nghĩ là mấy chú giỡn thôi, ai dè phiếu đó là thật, rồi ba đến, mẹ kêu ba chạy vào lấy quà, chỉ lấy được 1 phần thôi, vì hóa đơn chỉ được 1 thẻ cào. Còn 1 thẻ để dành tuần sau ông bà nội đi mua đồ rồi lấy tiếp. Tuy là giải ba, nhưng đó là 1 bình nước lau sàn nhà 5l - Aro. Thấy ba hí hửng đi lấy quà, nhìn mắc cười lắm.
Về đến nhà khoảng 12:30, cả nhà ăn bánh tráng cuốn. Ăn xong là mẹ đã cảm thấy mệt rồi, bệnh phát sinh từ lúc đó, mẹ đã nằm cho tới khi trời tối mịt mới bò dậy. Ba thì đã đi qua tiệm kia dọn dẹp từ lúc chiều rồi. Buổi tối đến khoảng 9 giờ thì cả nhà mới ăn tối, ngồi ăn bánh mì và nói chuyện tùm lum.
Mẹ muốn nằm ngủ quá...

Nov 11, 2011

Thêm ngày buồn ...

Bây giờ là 07:40
Thêm 1 tháng nữa là con gặp ba mẹ rồi. Bây giờ, buồn vui lẫn lộn trong tâm trí của mẹ. Vui vì con giờ đã lớn và vẫn khỏe mạnh, buồn vì mẹ sợ không đủ khả năng lo cho con. Cái đuôi nợ vẫn còn chạy sau lưng.
Ba và cậu út đang bận rộn cho tiệm net. Hai anh em mượn vốn của ông bà ngoại rồi bây giờ dồn tâm trí sức lực với hy vọng làm ăn khấm khá. Mẹ đã muốn ba bán chiếc xe để đỡ 1 đầu nợ. Khi nào làm có tiền thì mua lại xe, đâu có gì khó. Chứ bây giờ để xe nằm đó thì có ích gì đâu, chỉ thêm gánh nặng. Mẹ muốn mua nhiều thứ cho con, nhưng giờ mẹ không đủ tiền để mua, chỉ dám mua những thứ cần thiết nhất thôi.
Tối hôm qua, ba ngồi nói chuyện với bà nội về chuyện mẹ nghỉ sinh, ba muốn mẹ làm hết tháng 11 rồi nghỉ ở nhà dưỡng, bà nội thì muốn mẹ gần tới ngày sinh thì nghỉ, ba thì sợ con so sẽ sớm hơn ngày dự định, nhưng bà nội thì nói khi nào chuyển dạ thì biết. Những chuyện này mẹ hoàn toàn không có kinh nghiệm. Có lẽ mẹ sẽ hỏi ý kiến bà ngoại xem thế nào.
Sau khi nói xong chuyện nghỉ sinh, lại quay qua vấn đề tiền bạc, lần mua xe vừa rồi bị thiếu thốn tiền bạc, rồi ba đi mua linh kiện gì đó mượn tiền bà nội, bà nội ghi lại thành sổ, nhưng ba nói trừ tiền ăn còn nợ ra, thì ba hok còn nợ gì nữa, tiền chuyển hàng tháng cho ông nội ba cũng đã chuyển rồi, nhưng bà nội nói ba còn mượn thêm 500k mua linh kiện, ba thì nói linh kiện mua cho ông nội chứ hok phải cho ba. Rồi nói qua nói lại, mẹ ngồi gọt me ở nhà bếp nghe mà phát mệt. Mẹ định kêu ba xuống, có 500k cứ gật đầu cho xong, tranh cãi làm gì. Nhưng mẹ hiểu tính ba, ba phải nói rõ ràng mới chịu. Mẹ nghe bà nội nói với giọng bực bội, thôi có 500k coi như cho luôn, rồi đi xuống ngay chỗ mẹ cầm cây bút quẹt quẹt cuốn sổ, ba thì hok chịu, nói là hok có. Rồi lại nói qua nói lại. Cuối cùng thì ba nói: thôi mệt quá, trả thì trả. Mẹ cũng hok biết ba mượn bà nội lúc nào, nên chỉ im lặng nghe thôi. Mà cách bà nội tính toán cũng rất lộn xộn, nghe tùm lum chẳng có logic gì hết. Haiz, vậy là tháng này tuy hok trả tiền xe, nhưng tiền ăn tháng trước tiền ăn tháng này, tiền chuyển khoản cho ông nội, nợ lặt vặt tổng cộng cũng 6tr rồi. Mẹ chưa mua được đôi giày mới cho ba nữa. Lại nghèo tiền...
Thật tình mà nói, đều là cháu nên ông bà sẽ thương hết, nhưng cháu nội thì nên để bên nội lo, "con so về nhà mẹ" có lẽ là cái tục không thể bỏ được của phần lớn con người. Cháu ngoại có bao giờ lo lắng hay nghĩ ngợi gì cho ông bà ngoại đâu ? Bà ngoại và mẹ có cùng suy nghĩ, nên bà đã lãnh phần lo cho đứa cháu nội đầu tiên - bé My. Còn con, bà ngoại cũng sẽ nuôi trong những tháng đầu đời. Dù thế nào thì có lẽ mẹ cũng sẽ về nhà ngoại để có điều kiện tịnh dưỡng hoàn toàn. Vì con vì mẹ, đành phải phiền bà ngoại chăm sóc thôi. Sau này con phải trả nghĩa trả ơn cho ông bà ngoại thay cho mẹ. Ước mơ của một người mẹ là có được những đứa con ngoan, mẹ bây giờ cũng chỉ biết hy vọng vậy thôi, chẳng biết khi con lớn lên thì sẽ thế nào, có ngoan ngoãn đàng hoàng lịch thiệp hay không, điều đó vẫn còn xa vời lắm.
Con hãy cố gắng sống khỏe mạnh nhé. Ở trong bụng mẹ, con có khóc không nhỉ ? Chắc là con chưa biết khóc đâu, có biết cười không ? Cũng khó đoán nhỉ.

Oct 24, 2011

Buồn vì gia đình không vui.

Thời gian qua, nhà ngoại xảy ra chuyện không vui. Ông bà ngoại và cậu 3 cãi nhau. Cậu 3 bây giờ đã làm cha rồi mà lại không hiểu được lòng cha mẹ. Ông ngoại thương cậu 3 nhất vì cậu học hành không đến nơi, có thể do thần kinh không được sáng suốt như bình thường nên học không vào. Chứng kiến cảnh cãi vả, mẹ thấy buồn lắm, vì không ngờ có ngày xảy ra chuyện như thế này.
Mẹ ở nhà ngoại 3 ngày, luôn cố gắng làm ông bà ngoại không nghĩ đến chuyện đó. Cậu 3 cứng đầu, cố chấp như vậy chỉ làm ông bà giận, và làm cho bé My khổ thôi. Nhìn con bé ngây thơ mà tội nghiệp.
Bây giờ có lẽ là mọi chuyện đã đâu vào đó rồi. Cuối tuần này nếu được nghỉ thì mẹ sẽ tranh thủ về xem tình hình thế nào. Mẹ thật sự cảm thấy giận cậu 3 lắm. Nhưng cũng thấy tội vì thấy em mình nghèo khổ.
3 ngày nghỉ ở lại trên này thấy chán quá, mẹ đã tranh thủ giặt đồ của con. Hôm trước từ Long An lên, ba mẹ đã tranh thủ đi mua thêm ít đồ cho con, mua chẳng bao nhiêu mà cũng hơn 500k. Hic hic. Tuần này sẽ tranh thủ mua những thứ còn lại cho xong. Tiền ông bà ngoại cho, mẹ muốn làm vốn kinh doanh, nhưng lại chẳng biết làm gì hết. Tuần này lại đi sửa xe. Hy vọng xe chạy tốt hơn và ít hao xăng.

Oct 11, 2011

Những nỗi lo !

Bây giờ 10:35


Tối hôm qua mẹ đã khóc rất nhiều vì cảm thấy tủi thân quá. Dạo này công ty làm ít nên lương cũng ít, tháng này lãnh lương xong trả nợ + tiền ăn + phụ cấp thì chẳng còn bao nhiêu. Mẹ dự định lãnh lương sẽ tranh thủ mua đồ cho con, nhưng xem ra lại phải đợi tháng sau rồi. Nghĩ đến đó mẹ đã thấy buồn. Ba nói với mẹ chuyện sinh con đừng lo lắng nữa, bà nội nói với ba, trước sinh 1 tháng thì ngừng trả nợ, và khỏi đưa tiền ăn, để nguyên tháng lương của ba để chuẩn bị. Có lẽ bà nội cũng chẳng biết cần phải mua những thứ gì để chuẩn bị cho con. Cũng may là bà ngoại đã chuẩn bị gần hết rồi. Mẹ thì chẳng có kinh nghiệm gì hết, chỉ biết lên mạng xem những người có kinh nghiệm chỉ bảo cần chuẩn bị gì mà thôi. Bây giờ, mẹ sẽ phải mua bình sữa, dầu khuynh diệp, gạc y tế, băng quấn bụng, khăn gạc, bộ gối, và mua thêm tả + áo.


Mẹ đã móc được cái áo cho con, nhưng chưa biết cách làm tay áo, tạm để nó qua 1 bên, bây giờ mẹ đang móc tiếp cái nón cho con, hok biết con có đội vừa không nữa? Nếu còn nhiều thời gian, có lẽ mẹ sẽ móc thêm áo và tả cho con luôn. Cô Ánh mua 5 cuộn len cho mẹ, chắc là móc được nhiều lắm. Ông bà ngoại định cho mẹ ít tiền nói là tiền làm vốn, nhưng mẹ nghĩ, ông bà cho mẹ để mẹ để dành khi cần. Ba thì lại hok muốn mẹ nhận tiền đó, ba muốn tự lo.
Tuần này lại được nghỉ 3 ngày liên tiếp, mẹ rất mong tới thứ 5 để được về nhà. Tuần trước cũng được nghỉ như vậy, nhưng kẹt khai trương tiệm bạc nên mẹ hok về được. Ba cứ hỏi mẹ sắp được về ở mấy tháng luôn rồi mà sao cứ đòi về hoài. Đương nhiên là mẹ thích về thường rồi, về quê thì mẹ được chăm sóc tốt hơn, tinh thần cũng luôn thoải mái như vậy mới tốt cho con trai của mẹ chứ.
Dạo này con đạp nhiều rồi, cứ chòi đạp suốt ngày suốt đêm. Ba cũng hay chọc cho con đạp. Nhiều lúc thấy ba cũng tội. Ba cũng rất cố gắng nhưng do hoàn cảnh thôi. Bây giờ thì đồ đạc trong phòng đầy đủ, có cả xe hơi, chỉ mỗi tội trong túi luôn thiếu tiền. Sau này con ráng làm có nhiều tiền cho mẹ đi mua sắm nha. Haha...

Oct 8, 2011

Bắt đầu móc áo len cho con trai !

Bây giờ 09:25,
Chiều hôm qua cô Cóc đưa len và kim cho mẹ, và buổi tối mẹ bắt tay vào móc luôn. Mẹ gửi cô Ánh ở Củ Chi mua len và kim dùm mẹ, vì mẹ chồng cô ấy biết chỗ mua rẻ ở chợ Lớn lại là người biết đan móc. Haiz, nhưng mua dùm mà cô Ánh lại hok nói bao nhiêu tiền làm mẹ cũng hơi ngại. Phải chi gửi ai mua đồ cũng khỏi trả tiền thì mẹ con mình có nhiều tiền rồi nhỉ. Ha ha...
Đây là lần đầu tiên mẹ móc, những mũi đầu tiên hơi bị lộn xộn nhưng từ từ sẽ ổn thôi. Mẹ sẽ móc áo len cho con. Chẳng biết hình thù cái áo sẽ thế nào, nhưng đây là món quà đặc biệt mẹ dành cho con. Không biết có làm kịp trước lúc con chào đời không nữa. Hi hi... Mẹ chỉ biết móc mấy mũi cơ bản thôi, trên mạng dạy cũng dễ học, còn mấy kiểu hoa văn này nọ thì chắc mẹ phải tự "sáng tạo" quá. Cái áo của con có lẽ sẽ là hàng hiếm đó nha. Ha ha...
Mẹ không biết làm sao để tạo thành cái áo cho con ... Thôi thì mẹ con mình cùng nghe nhạc nhé !




Sep 29, 2011

Chẳng biết làm gì

Bây giờ 10:30
Sang tháng 10 thì công ty ít sản xuất nên sẽ cho nghỉ thứ 6 và thứ 7, coi như mất 1 ngày lương rồi. Hic hic... Lương thì giảm, mà nợ thì vẫn còn đó. Mẹ chẳng biết phải làm gì nữa. Ông bà Ngoại muốn bán mảnh đất ruộng, không biết có kẹt tiền gì không? Bán thì cũng hơi tiếc, vì sau này không biết con cháu có ai mua nổi 1 mảnh đất như vậy không? Ba mẹ thì giờ nghèo rồi chẳng giúp đỡ được gì cả. Ba có ý muốn bán chiếc xe mà ông bà Ngoại đã cho mẹ, rồi lấy tiền đó đưa ông bà. Mẹ thấy ý kiến này cũng được, nhưng nếu bán đi rồi, thì mẹ chẳng còn tài sản nào ở đây cả, mà nếu ông bà biết được thì sẽ thế nào? Mẹ không biết. Thật sự mẹ muốn có được 1 cuộc sống riêng, không muốn lệ thuộc vào ai cả. Mẹ muốn thoải mái làm những gì mình thích, đến những nơi mình muốn mà không cần phải lo lắng. Nhưng điều đó có thể là quá xa vời. Sau này nếu con cưới vợ, con có thể ra riêng khi con muốn, chỉ cần các con luôn nhớ đến ba mẹ là được rồi. Mẹ không muốn các con phải sống như mẹ bây giờ. Khó chịu lắm, buồn lắm... Ông bà Ngoại lên thăm mẹ dù có muốn ở lại chơi cũng không được, mẹ muốn rủ bạn về chơi cũng hok xong.
Đến bây giờ mẹ chẳng dành dụm được gì cả, ngoại trừ con, nếu một lúc nào đó có đi khỏi nơi này, thì mẹ cũng chỉ có con thôi. Thật buồn phải không? Nhưng mình có cái đầu, có đôi tay thì chẳng sợ thiếu ăn. Mẹ hy vọng con lúc nào cũng mạnh khỏe, như vậy thì mẹ mới yên tâm làm việc kiếm tiền được. Bà ngoại mới mua thêm cho con mấy đôi vớ và giày. Không biết có đẹp không nhỉ ?
Tuần này tiệm bạc khai trương, mấy người trong công ty ai đi ngang cũng thắc mắc, tưởng bà nội của con tên Khánh Vy.
Thật tình đối với mẹ, tiệm bạc này chẳng có ý nghĩa gì cả, nên mẹ cũng hok quan tâm nó tên là gì. Thứ mà mẹ quan tâm là "gia đình nhỏ" của mình. Chúng ta hãy cùng cố gắng nhé !

Sep 28, 2011

Một giấc mơ

Bây giờ là 07:47
Tối qua mẹ đã nằm mơ, trong mơ là nỗi buồn khi cậu út của con mất trong 1 tai nạn giao thông. Mẹ đã khóc rất nhiều, cả trong mơ và lúc tỉnh dậy. Mẹ đã mơ thấy quá khứ ngày xưa, và khóc rất nhiều khi cậu út không còn, mỗi lần cần đi đâu hok có ai chở đi thì hình ảnh cậu út lại hiện ra và mẹ lại khóc (trong mơ). Không hiểu sao mẹ lại có giấc mơ như vậy ? Lần đầu tiên mẹ mơ thấy là cảnh bà Nội của mẹ mất, lúc đó mẹ còn học trung học hay tiểu học gì đó đã lâu lắm rồi và mẹ cũng khóc nhiều lắm. Sau đó là nằm mơ thấy mẹ mất, mọi người chuẩn bị cái quan tài nhỏ xíu cho mẹ, còn mẹ thì đang nằm võng và trên mặt phủ 1 cái khăn tay màu trắng. Rồi bây giờ là cậu út. Thật là lạ phải không ? Có lẽ tâm trạng của mẹ đang lo lắng, bất an nên mới thế. Mẹ nghĩ vậy.
Dạo này con đạp nhiều hơn rồi, lại còn đạp mạnh nữa chứ. Mẹ luôn nghĩ, không biết khi sinh ra nhìn con như thế nào ? Mẹ tưởng tượng ra, mẹ nằm đó và con nằm kế đạp cựa quậy, chắc là con sẽ dễ thương lắm nhỉ, đứa bé nào cũng dễ thương mà, đâu chỉ riêng con của mẹ. Hi hi...
Thời gian gần đây, ba hết bận rộn chiếc xe, rồi lại tới làm bảng hiệu tiệm bạc của bà Nội của con. Xong lại quay lại làm xe, nhiều lúc xong việc cũng hơn 12g, vậy mà còn pha sữa rồi gọi mẹ dậy cho bằng được để uống sữa. Ba làm mẹ bực mình hết sức, đang ngủ ngon bị gọi dậy uống sữa, rồi sau đó là phải thức giấc để đi toilet. Hết ngủ yên luôn. Vậy nên sáng nào thức dậy mẹ cũng cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Chủ nhật vừa rồi, mẹ ở lại đây và đi thăm ông Ngoại của ba cùng mọi người, trừ Ba và ông Nội phải ở nhà để làm bảng hiệu. Mỗi lần đi đâu cùng bên Nội mà hok có ba thì mẹ cảm thấy lạc lõng lắm. Mà cũng đúng như vậy thật. Tới quán O Trang, được đãi ăn cơm trưa, có món cá trê kho gừng ngon lắm. Ăn cơm xong thì có chuối tráng miệng nữa. Mẹ ngồi xa đồ ăn nhất nhưng cũng tranh thủ lấy được miếng cá kho. Haha... Ăn xong thì mẹ bế Subin, cô bé dễ thương lắm, nếu con sinh cuối năm thì coi như con bằng tuổi chị ấy đấy nhé. Chú Quốc của con thì khỏi nói, đi đâu cũng chỉ đòi chơi game, hok chơi trên máy Ipad thì cũng lấy Iphone của cô Vy chơi. Chẳng biết khi nào nó mới lớn được. Subin buồn ngủ và đói rồi nên mẹ phải trả lại cho mẹ cô bé. Rồi bà Nội kêu mẹ đi lòng vòng lượm mấy cái vỏ nắm chai mà người ta khui xong quăng dưới đất, đem về kê tủ kệ gì đó. Khách khứa ngồi đông mà chạy lại lượm từng cái nắp làm mẹ thấy ngại vô cùng. Nhưng cũng may lúc đó ông cậu Lý nhanh tay chạy đi lượm cho mẹ. Mẹ nhìn mà thấy tội quá. Nhưng cái thân bầu bì này mà lom khom lượm thì cũng chẳng ra làm sao. Bà dì Yến thì cứ bảo bà Nội mua chuối cho mẹ ăn, ăn chuối rất tốt. Mẹ cũng thích ăn chuối nhưng đều tự mẹ mua. Từ ngày dọn ra nhà mới, mẹ hok còn uống nước dừa, không còn mua chuối. Haiz... Rồi tiền ăn bánh bèo, bà Nội đưa tiền cho cô Vy thanh toán, rồi ai cũng biết cô Vy cho Subin 200k. Lúc đó tuy mẹ cảm thấy rất ngại, nhưng mẹ hok có tiền để mà cho đâu. Bé My mà mẹ còn hok có có tiền cho nó nói chi Subin. Từ ngày lấy chiếc xe về, mẹ luôn lo lắng, thậm chí mỗi lúc nghĩ tới việc con sắp chào đời là mẹ lại buồn và khóc. Mẹ sợ tới lúc đó hok đủ tiền lo cho con. Mỗi lúc bất chợt thấy mẹ khóc thì ba lại an ủi. Ba nói sẽ không bao giờ để con chịu thiệt thòi. Mẹ luôn muốn sống hòa mình với nhà chồng nhưng vẫn còn khoảng cách, hy vọng khi con chào đời, mẹ sẽ cảm thấy bớt trống vắng hơn. Con trai của mẹ phải sống mạnh mẽ để bảo vệ mẹ nhé !

Sep 9, 2011

Ghét người say xỉn

Bây giờ là 11:10, sáng nay ăn 1 tô hủ tiếu rồi chưa kịp đến 9g đã gặm thêm 1 ổ bánh mì thịt. Sức ăn ngày càng dữ dội, ăn xong bánh mì còn dặm thêm 1 trái dưa leo. Hì hì...
Tối hôm qua, Ba đi ăn nhậu với mấy người trong công ty, lần này là do ông Tổng giám đốc đãi tiệc chia tay. Không biết Ba uống bao nhiu chai mà về tới nhà là nồng nặc mùi bia. Lên phòng không thèm tắm, chỉ thay đồ rồi đi ngủ. Mẹ thấy Ba có vẻ buồn buồn, lại chuyện ông Tổng. Con người đó miệng mồm đáng ghét lắm, cần gì để ý đến ổng làm gì, dù sao ổng cũng sắp về nước. Mẹ cũng ghét cái ông đó lắm.
Thấy Ba nằm ngủ, mẹ lấy khăn ướt định lau người cho Ba, nhưng mà không làm gì được, Ba hết la lại đẩy. Thế là mẹ đành xuống bếp làm nước chanh để Ba mau tỉnh. Nhưng cũng không bắt Ba ngồi dậy uống được. Mẹ đành lấy muống múc đổ vào miệng Ba, muỗng đầu tiên thành công, mẹ tiếp tục muống thứ 2 thì bị Ba chống cự, làm lại lần nữa cũng không được, thế là mẹ lấy khăn quấn quanh cổ Ba, lấy mềm quấn tay chân lại, rồi đúc tiếp, Ba lại chống cự lại, mẹ đưa chân lên chặn ngay cổ Ba luôn, đúc được vào miệng nhưng Ba không nuốt mà phun ra, mẹ hết cách, đành để Ba ngủ. Ba hết quay bên này, lại đạp bên kia, mẹ không nằm được, và sợ Ba đạp trúng con, nên dọn chỗ nằm riêng, để cho Ba tha hồ tung tha hồ đạp.
Thấy Ba ngủ say như vậy mẹ cũng hơi lo, lỡ Ba tè ướt giường thì hok biết làm sao, mà thôi kệ, ướt thì thôi vậy. Tối mẹ thức giấc mấy lần, đi lấy vợt giết mấy con mũi đáng ghét. Cả đêm chắc cũng giết được 5 con.
Mẹ giận Ba lắm, nhưng biết làm gì được. Ba nhậu xỉn không đập phá, không chửi bới là may lắm rồi. Mẹ ghét vì Ba hok biết tự lượng sức mình, để về nhà nằm bẹp dí.
Đến sáng tỉnh lại, Ba mới biết mẹ nằm riêng, và còn hỏi làm nước chanh khi nào sao hok kêu Ba. Lúc đầu mẹ cũng hok muốn nhắc lại, nhưng Ba cứ nài nỉ, nên mẹ tường trình lại cho Ba nghe, thấy Ba cũng tỏ ra hối hận lắm. Mẹ biết Ba đang buồn chuyện công ty nên mẹ cũng hok trách gì nữa. Xuống bếp chuẩn bị bữa trưa cho 2 mẹ con mình, rồi ba mẹ đi ra ngoài ăn sáng.

Sep 7, 2011

Ngày thi cuối cùng của Ba

Bây giờ là 11:35, mẹ buồn ngủ quá, muốn ngủ gục luôn. Sáng nay Ba đi thi lần cuối, hok biết kết quả thế nào ? Nhưng Ba giỏi mà, chắc lại đạt kết quả tối đa thôi. Hôm qua mẹ nấu nui, ăn sáng và ăn trưa, hôm nay cũng nấu nui, nhưng phải làm sớm cho Ba ăn, nếu không ba chẳng tự giác ăn sáng, khi đói thì lại la làng. Sáng mẹ chưa kịp ủi cái áo sơ mi cho Ba, mà Ba cũng hok chịu đưa cho mẹ ủi lại. Mỗi lần ra ngoài mà quần áo nhăn nhúm nhìn người lôi thôi lắm. Chắc tối nay mẹ ủi hết quần áo cho Ba, để đó khi đi ra ngoài thì khỏi ủi, khỏi lằng nhằng. Mẹ đang lên kế hoạch chuẩn bị chào đón con. Con sẽ ở chung với ba mẹ. Vậy là phải mua cái nôi, và sắp xếp phòng để có không gian thoải mái mát mẻ cho con. Bà ngoại đã mua đồ cho con rồi, những cái áo bé tí, bao tay, bao chân cũng nhỏ xíu, nhưng chiếc khăn to đùng để cho con thoải mái tè, có bộ áo len màu xanh đúng như màu mẹ thích, và còn cái mũ có 2 cái tai xinh xinh màu xanh bà ngoại thích, hì hì, con trai thì màu xanh là đẹp rồi nhỉ, màu hồng để dành cho bé gái thôi. Mẹ cũng không thích màu hồng đâu.
Đang lo lắng cho Ba, tự nhiên lại nhảy qua chuyện của con. Thôi con ngủ ngoan nhé !

Sep 5, 2011

3 ngày lễ thế là xong...

Bây giờ là 15:20, buổi trưa ăn 1 gói miến Phú Hương, chưa đủ đô nên giờ đói rồi. Hic hic...
3 ngày lễ trôi qua thật là nhanh quá, về nhà rồi hok muốn lên luôn. Đúng là không đâu bằng nhà mình. Mấy ngày nay con khỏe không ? Mẹ ăn nhiều thì sợ mập, mà ăn ít thì sợ con không đủ dinh dưỡng. Hôm qua, khi ngồi trên xe bus, nước mắt mẹ cứ chảy hoài, ở 3 ngày mà đã quyến luyến, sau này khi sinh con, ở 3-4 tháng thì lúc đi làm sao khỏi nhớ. Ở nhà ngoại thì mẹ nhớ và tội ba ở nhà không ăn sáng, nhưng khi về ở với ba thì mẹ nhớ cả nhà. Thật khó vẹn cả đôi đường con nhỉ ? Mẹ cũng thương bé My, nhìn nó ngây thơ mà tội nghiệp, ba mẹ nó đều còn trẻ con quá nên chưa lo được nhiều.
Cuối tháng 9 là Ba có bằng lái xe rồi, nhưng mẹ cũng lo đi đường nguy hiểm, sợ Ba chạy đường dài chưa quen.

Sep 1, 2011

Chuẩn bị nghỉ lễ

Bây giờ là 08:05, ngày mai là được nghỉ lễ rồi. Nghỉ được 3 ngày liền thì tha hồ ăn chơi. Haha... Ngày 30 mẹ đã chạy qua bệnh viện Mỹ phước để yêu cầu chích ngừa uốn ván. Cũng may là kịp giờ, 16g là người ta hok chích nữa, mẹ làm thủ tục xong thì ngay lúc bác sĩ xách túi định ra về, nhưng mẹ nhờ chích liền cho mẹ. Vì đến nay con đã lớn rồi, phải chích 2 mũi cách nhau 1 tháng và chích trước tháng thứ 8. Ở đây khám cũng được, thái độ cũng được, mà giá lại rẻ nữa. Mẹ khám + siêu âm trắng đen + chích ngừa chỉ có 100k thôi. Dạo này cái lưng đau quá, mỗi lần lỡ nằm ngữa là phải nhờ ba đẩy qua cho nằm nghiêng, vì mẹ không thể quay qua nổi. Mỗi lần ngồi, muốn đứng lên cũng khó (trừ khi ngồi trên ghế cao).
Chiều nay là mình về Long An chơi rồi. Cũng lâu chưa về, mà lần này về ba mẹ bị nghèo rồi, tháng này chi tiêu nhiều quá, vét tiền mua xe, mà vẫn còn nợ nhiều. Sau này con lớn lên ráng kiếm tiền trả nợ cho ba mẹ nha.. haha...
Hôm đi chích xong, mẹ khoe với ba là con nặng 600g rồi, ba cười rồi bảo mẹ trước mặt cô Vy đừng nhắc chuyện này nhiều, sợ nó buồn. Nhưng mẹ có bao giờ khoe chuyện con với ai trong nhà này đâu, mẹ chỉ kể cho ba và bà ngoại, và mấy người bạn trong nhóm của mẹ. Trong nhà này, mẹ cảm thấy kể chuyện con ra giống như chuyện thừa, chẳng đáng quan tâm, nên mẹ cũng chẳng thích kể lể. Ông bà nội cũng có vẻ lo cho con, nhưng chẳng bao giờ hỏi thăm kết quả khám. Có vẻ đối với bà nội, đứa bé đang được mong đợi kia quan trọng hơn. Bà nội đã nói với mẹ : pé Vy nó kể mà tội nghiệp, sao người ta muốn là có mà con muốn mà hok có. Vậy mà lúc trước nói không thích. Mẹ thì đi đâu cũng khoe muốn có con, muốn có sớm vì dù sao mẹ cũng hok thích đi chơi, mà cũng hok có nhiều tiền để đi đâu. Ở đời, được cái này thì mất cái khác, cô Vy có đủ giàu sang, bao nhiêu người mơ cũng hok mơ nổi. Mẹ thấy thường mấy nhà giàu hay bị hiếm muộn con cái lắm. Chắc là do cái nghiệp thôi.
Mỗi tối ba mẹ đều gọi con, mẹ thích đùa với con thôi, không biết con có cảm nhận được không. Tối nào mẹ cũng xoa xoa, đẩy đẩy chọc cho con đạp lại. Thấy vui vui nhỉ ! Con bây giờ đã lớn rồi, sau này mẹ sẽ bận tâm chăm sóc con mà chẳng có thời gian suy nghĩ tới ai nữa. Vậy cũng đỡ suy nghĩ đỡ buồn phiền. Mẹ hy vọng con sẽ đem lại niềm vui cho nhiều người, và đặc biệt là ba mẹ, con nhé !


Aug 26, 2011

Gửi chồng

Hôm nay 26/08/2011, 10:00
Có những chuyện em rất muốn tâm sự với anh nhưng sợ nói ra làm anh buồn chán. Tối hôm qua, chứng kiến cảnh anh và mẹ lớn tiếng cãi nhau, em thật sự rất khó xử. Mẹ hỏi em sao hok khuyên can chồng, nhưng anh cũng hiểu tính em mà, em luôn ủng hộ anh, luôn đi sau anh. Hay vì mẹ không nói được anh nên mới quay sang nói với em.
Mẹ nói anh cứng đầu, khó dạy, anh nóng tính hay cãi, em cũng biết. Em cũng muốn anh thay đổi nhưng có lẽ phải chờ lâu lắm. Mẹ nói anh tính tình kỳ cục, chuyện gì cũng lôi Vy ra so sánh. Nhiều lúc em muốn nhắc nhở anh rằng, đối với Vy, tốt nhất anh đừng đụng vào, nếu không thì mẹ chẳng nể tình gì đâu, em biết mà. Nên nhiều lúc, dù Vy có nói gì thì em cũng hok thèm nói lại, mất công lại làm mẹ giận hờn, rồi thêm ghét em, mà như vậy thì anh sẽ không thể nào vui được. Có lúc anh hỏi em và mẹ có xích mích gì không? Và em thấy anh vui vì nhà mình hòa bình. Nhưng anh cũng hiểu, dù có chuyện gì thì em cũng chẳng cãi lại. Mẹ nói thì em nghe, dù đúng dù sai thì em vẫn cứ nghe thế thôi.
Ba mẹ ngồi trước mặt em mà cứ khen Vy thế này thế nọ, lúc nào cũng sợ làm ba mẹ chồng buồn, muốn về thăm ba mẹ mà cũng hok dám đi. Lại kể nữa. Có nói quá không? Hay ba mẹ thấy em thường về nhà chơi nên nói vậy? Nhưng sao hok nghĩ lại, cả tuần ngày nào cũng gặp ba mẹ anh, cuối tuần về nhà em 1 ngày cũng khó vậy sao ? Ba mẹ chồng Vy thì mấy khi về nhà, nên khi ông bà về nó ở lại chơi là đương nhiên, còn khi không có ông bà ở đó mà nói là đi sợ ba mẹ chồng buồn thì thật khó nghĩ. Nói nhớ cha nhớ mẹ mà kêu ba mẹ chạy vào thành phố chơi thì có thật là thương cha thương mẹ không? Hay chỉ nói cho người ta biết mình có hiếu ? Nhiều khi em thấy em không hợp với gia đình anh, trước mặt có thể nói những lời ngọt ngào thân thiện, còn sau lưng thì khác. Anh đối xử với em gái thế nào, anh đã chửi nó ra sao mà nó lại đi nói với mọi người là đi lấy chồng còn cảm thấy thoải mái hơn ở nhà. Hay tại về nhà chồng sung sướng quá, được ăn ngon mặc đẹp, muốn gì được nấy? Em thì khác, dù ở với anh được anh lo lắng nhiều, nhưng em vẫn thích được về nhà mình thường xuyên. Người ta được nghỉ 2 ngày, nhưng quảng đường từ tp ra bình dương xa xôi nên ngại hok về, còn em, từ bd về Long An chẳng có gì đáng ngại, em nhớ nhà là em sẽ về, dù chỉ về tối thứ 7 rồi chiều cn lại đi, nhưng em vẫn vui. Nhiều lúc em cảm thấy giận anh vì anh hok hiểu được cảm giác của em. Anh thì gặp gia đình anh mỗi ngày, còn em lâu lâu mới được về nhà. Mỗi lần về nhà em, anh đâu có cảm thấy thoải mái tự nhiên như ở nhà đúng không? Em cũng như anh vậy đó. Chỉ cảm thấy thoải mái khi ở nhà mình thôi. Còn nhà chồng, dù có ở bao lâu thì cũng là nhà chồng.
Còn chuyện dọn nhà, ba mẹ nói em rằng 2 đứa mình ở chung mà không phụ dọn được món đồ gì trong bếp, mỗi lần mình dọn dồ thì cũng chẳng được bao nhiêu. Nhưng sao ba mẹ không hiểu, mình làm việc cả ngày, chiều về phụ được bao nhiêu thì cũng đỡ lắm rồi. Ba mẹ dọn mệt thì nằm nghỉ, còn mình, vào cty có thể nằm ngủ được không? Mẹ em thấy con cái đi làm mệt thì chẳng cho làm gì cả. Điều này thì anh cũng biết mà. Nhưng mà cũng khó trách ai, mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi người mỗi tính.

Aug 25, 2011

Dọn nhà lần 2

Mấy hôm nay cả nhà chuẩn bị chuyển sang nhà khác. Hy vọng sẽ hưởng được không khí trong lành. Con của mẹ có khỏe không? Nhiều lúc mẹ mệt, mẹ lại sợ con có chuyện gì. Con là trai thì phải mạnh khỏe nha! Ba muốn đặt tên cho con là Nguyễn Bá Phong, mẹ thấy tên này cũng được. Tối nào ba cũng gọi "pé Phong ơi", con có nghe không? Đã đến kỳ chích ngừa uốn ván rồi, nhưng chỗ mình ở không có chỗ nào chích, mẹ đang lo. Hy vọng con luôn khỏe mạnh. Ba đã mua xe rồi, nhưng sắp tới lại phải lo thêm tiền trả nợ, rồi tiền dành dụm đến ngày sinh con.
Dọn ra nhà khác, ba mẹ sẽ chuẩn bị chỗ cho con nữa. Con là con trai nên đồ của con mẹ sẽ chọn màu xanh da trời nha (mẹ cũng thích màu này nữa). Mỗi lần dọn nhà thật là ngán quá, đồ đạc linh tinh lung tung.
Hôm qua mẹ nằm mơ, trong mơ mẹ thấy mẹ đã sinh con rồi, nhưng chẳng đau đớn gì cả, nhìn con rất dễ thương nhưng mẹ thì không thể nào bồng con gọn gàng được. Cứ sợ làm rớt con. hi hi. Rồi mẹ lấy khăn quấn con lại rồi đưa ba ẳm. Giường kế bên là 1 người bạn của mẹ, sinh con gái, nhưng cô bé đó hok xinh hok dễ thương bằng con. Bây giờ con cũng gần được 5 tháng rồi. Không còn bao lâu nữa mẹ con mình sẽ thấy mặt nhau thôi. Con hãy cố gắng phát triển khỏe mạnh nhé. Dạo này mẹ lại đau lưng nhiều hơn trước nữa. Có lẽ do thường khom lưng dọn đồ. Có lúc ba phải đỡ mẹ đứng lên.
Hy vọng dọn nhà xong sớm. Hơn 2 tuần rồi mẹ chưa về nhà ngoại, chủ nhật vừa rồi thì ở nhà đón ông cố ngoại và các bà dì ra chơi, và nhìn xe của mình nữa. Tuần này thì kẹt dọn nhà, chắc phải chờ đến lễ mới về được. Mấy bà dì thì định lễ sẽ đi chơi, ông bà nội và cô của con cũng định đi chơi, nhưng ba mẹ hok có tiền, nên sẽ về quê chơi thôi. Đi du lịch tốn kém lắm, bây giờ mua xe, gom hết tiền ra rồi, ba mẹ phải tiêu xài tiết kiệm, không ăn chơi như người ta được. Mà thực chất thì mẹ cũng thích về quê chơi thôi, về nhà ngoại, muốn ăn gì cũng có (nhưng hok có cao lương mỹ vị đâu nha). haha... Bây giờ 16:00, mẹ đói bụng quá, con lớn rồi, chắc là giành ăn hết của mẹ rồi. Đói bụng quá đi...

Aug 16, 2011

Bé con 21 tuần

Bây giờ con đã bắt đầu bước sang 21 tuần tuổi rồi đó. Thật khó nghĩ ra cái tên nào thật hay để đặt cho con, ba con thích đặt tên là Nguyễn Bá Phong. Dòng họ Nguyễn Bá cũng có rất nhiều con trai, nên cũng có rất nhiều cái tên rồi, mà họ này cũng khó đặt tên nữa chứ. Tối qua mẹ gặp ác mộng, trong giấc mơ, mẹ một mình sinh con ra, nhưng rồi không biết phải làm sao để cắt dây rốn, mà lạ là mẹ con mình lại ở bên bờ nước, nhìn con lạnh run mà mẹ sợ hãi, mẹ đã vội vã tìm cái khăn quấn con lại, rồi mẹ hà hơi ấm để sưởi cho con, nhìn con thật tội nghiệp, mẹ đã kêu gào nhưng chẳng có ai đến. Và rồi mẹ tìm thấy một cái mền thật to, đang định lấy mền quấn thêm cho con thì mẹ tỉnh giấc. Sau đó mẹ ngủ tiếp, lại gặp ác mộng, nhưng lần này là đám tang người thân, và hàng xóm, nhưng mẹ hok nhớ rõ ai, câu chuyện là thế này: đám tang trên đường đưa đi chôn thì gặp sự cố, mấy cái "hộp giấy" có người chết bị rớt xuống nước, nên mọi người đã đem lên lau khô tất cả lại, rồi tiếng hành đem về nhà nghiên cứu "tại sao bị ướt, tại sao lại rớt" và còn nhiều tình tiết khác nữa nhưng mẹ hok nhớ. Mẹ vẫn hay nằm mơ thấy có người chết mà không hiểu tại sao? Do mẹ mệt mỏi hay do mẹ đang có một mối lo nào đó mà bây giờ nó chưa có. Mẹ chỉ hy vọng, những điều xấu không xảy ra với bé con của mẹ. Con hãy sống khỏe mạnh nhé.

Aug 2, 2011

Bé con sang tuần 19 rồi !

Bây giờ đã 15:00. Hôm nay mẹ đã cảm thấy tức ngực rồi, mỗi bước đi mẹ đều cảm thấy mệt mỏi. Mẹ đau từ sáng đến chiều vẫn không thấy giảm, nhưng cô y tế đã bảo là do con trồi lên trên nên mẹ đau vậy thôi. Thế thì cũng yên tâm. Con nghịch quá đó nha ! Mẹ luôn mong thời gian qua nhanh 1 chút, để đến ngày con chào đời, mẹ muốn xem con trông như thế nào ? Con giống mẹ nhiều hay giống ba nhiều ? Nhưng tốt nhất là con hãy chọn cái nào đẹp cái nào tốt mà giống, rõ chưa ? Mẹ muốn con của mẹ phải vừa thông minh vừa khôi ngô tuấn tú. Vì có thể sau này, khi con lớn, lúc đó con gái ít thì con vẫn sẽ không sợ bị ế. Haha... Ui da, mẹ vẫn còn đau quá, thật là khó chịu. Mẹ đã nhờ bà cô Thư lấy kết quả xét nghiệm hồi cuối tháng 6 rồi. Bác sĩ chẳng dặn dò gì, có lẽ là không có gì đặc biệt. Mẹ không thích đến chỗ đó khám nữa. Giá thì mắc quá chừng, mà khám thì chẳng thấy cảm giác nhiệt tình gì hết. Thôi con ngủ ngoan nha. Mẹ làm việc tiếp đây !

Jul 25, 2011

Bé có ngoan không nè !

Chiều thứ 7 vừa rồi, mẹ theo xe công ty về tp để đi khám và lấy kết quả xét nghiệm tháng trước. Ba đã về tp từ tối thứ 6 để thứ 7 đi học. Ba đón mẹ và đem theo 3 ổ bánh mì thịt nướng do mấy bà cô làm, vì mẹ đã nói với ba là mẹ thèm bánh mì thịt nướng. Ba chạy xe, mẹ ngồi phía sau ăn. Nhưng thật xui xẻo, vừa đến phòng khám thì mới hay bác sĩ hok làm thứ 7. Cửa phòng khám đóng kín. Mẹ nói ba chở qua chỗ lần đầu tiên mẹ đi khám (ở gần bv Từ Dũ). Nơi đó vẫn làm việc bình thường, và mẹ vào đăng ký siêu âm. Vì con đã lớn rồi, nên mẹ xin bác sĩ cho ba vào để xem con cựa quậy, bác sĩ bảo nên khám 3D mới thấy rõ. Ba mẹ đồng ý và bù thêm tiền. Thấy con cựa quậy, mẹ vui lắm. Bác sĩ nói con "giống ba", haha... Lúc mới nghe thì mẹ hok hiểu lắm, nhưng thấy bác sĩ chỉ vào màn hình thì mẹ hiểu. Thời gian đầu, nghe con quậy nhẹ, mẹ cứ ngỡ con là gái. Nhưng từ sau khi biết là thằng ku thì mẹ lại cảm thấy con quậy nhiều hơn trước. Ông ngoại nghe tin con trai thì mừng lắm, vì ông ngoại đã có cháu nội gái rồi, giờ thêm cháu trai nữa là đủ bộ. Bà ngoại thì cứ tự khen là đã đoán đúng. Nhưng mẹ hok tin đâu. Haha... Ông bà nội thì nói con trai hay con gái đều được nên mẹ hok biết ông bà nội có vui mừng như ông bà ngoại hay không ? Con nằm trong đó chắc là chật chội lắm phải không? Khi nào khó chịu thì đạp mạnh cho mẹ biết nhé. Bây giờ mẹ sẽ phải nghĩ ra những cái tên thật hay để đặt cho con. Thật là khó nghĩ quá ! Nguyễn Bá Thiên hay là Nguyễn Bá Thiện ?

Jul 15, 2011

Bé con đã quậy rồi...

Tuần này mẹ đã mặc đầm bầu rùi. Cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Tuần này mẹ cũng nghe con đạp nhiều rồi đó. Ba cũng nghe nữa. Dạo này ba mẹ hay coi phim kiếm hiệp, hok biết con có bắt chước nhào lộn trong bụng mẹ hay không. Haha... Mẹ nói với ba, cứ coi phim đánh nhau hoài, mai mốt con làm giang hồ đi đánh nhau thì mệt. Haha... Dạo này mẹ cũng ít buồn nôn hơn, ăn uống cũng dễ hơn trước nhiều. Tối nào ba cũng pha sữa bắt mẹ uống. Tuy ngán sữa lắm, nhưng cũng phải cố gắng vì con, vì cái mặt giận của ba nữa. Ngày mai mình về nhà ngoại chơi, con có thích ăn mía không? Nếu con thích thì khi nào mẹ hỏi thì con nhớ đạp cho mẹ biết nhé... Mong bé con khỏe mạnh...

Jul 8, 2011

Vẫn mong chờ...

Bây giờ là 08:25, từ ngày lấy chồng, mẹ cảm thấy cuộc sống có nhiều thay đổi, mẹ đã không còn là mẹ vô tư hồn nhiên như ngày xưa nữa. Mẹ đã trở thành một người phụ nữ luôn ưu sầu, luôn lo lắng cho tương lai của chính mình. Nếu như ngày xưa mẹ luôn thoải mái tự tin bước đi trên con đường rộng mở, thì hôm nay mẹ lại luôn ngập ngừng trước mỗi bước chân.
Ba của con luôn được sống gần cha mẹ, nên sao có thể hiểu được nỗi buồn của mẹ khi phải xa cách gia đình thân thương của mình. Mẹ nhớ gia đình của mẹ nhưng chẳng dám nói cho ai biết. Nước mắt chỉ còn lặng lẽ rơi.
Có những buổi sáng phải tự mình làm cơm sáng và cơm trưa, mẹ lại thấy nhớ và thương bà ngoại nhiều lắm. Nuôi con hai mươi mấy năm và rồi đành để nó đi làm con người khác. Những người mẹ có con gái có lẽ đều có tâm trạng như nhau. Vậy mà vẫn có không ít người thích bắt nạt con của người khác.
Mẹ vẫn chưa biết con là trai hay gái. Nếu là con gái, không biết sau này mẹ sẽ cảm thấy thế nào khi con theo chồng, có lẽ mẹ ích kỷ, nhưng mẹ thật lòng không muốn con trở thành con của người khác, vì mẹ không biết được con sẽ hạnh phúc hay đau buồn khi bước chân vào nhà người ta. Nếu là con trai, mẹ chỉ mong con gặp được 1 người vợ yêu thương con thật lòng, biết quan tâm chăm sóc cho con để mẹ không còn phải bận lòng lo lắng cho con nữa.
Mẹ không nhìn thấy bà ngoại khóc, nhưng các cậu mợ đã nhìn thấy bà ngoại khóc, có lẽ bà ngoại buồn vì thấy mẹ có bầu mà lại tụt kg. Bà ngoại 1 phần lo cho mẹ, 1 phần sợ con bị suy dinh dưỡng. Ba của con cũng lo lắng như bà ngoại.
Mỗi lần chợt nhớ đến những buồn phiền đã qua, mẹ lại thấy tủi thân vô cùng. Mẹ nghe nói rằng, bà nội và cô của con cho rằng mẹ đã dụ dỗ khiến ba của con phải bỏ người yêu 4 năm. Họ cho rằng mẹ không phải là một người hiền lành như cái vẻ bề ngoài.
Con có biết tại sao mẹ lại tâm sự với con thay vì tâm sự với ba con không? Vì người mà mẹ giận chính là mẹ và em của chồng mình. Mẹ cũng không muốn vì mẹ mà gia đình họ xích mích, nên đành tâm sự với con.
Ba đã quen 1 người, họ yêu nhau 4 năm, rồi sau khi ba đi bộ đội về, họ lại chia tay, sau đó ba gặp mẹ và theo đuổi mẹ. Quen nhau 1 năm thì ba mẹ cưới nhau, và cũng từ đó bao nhiêu buồn phiền cứ tiếp nối. Bà nội vẫn luôn nói với mẹ rằng, ba bỏ người ta như vậy thật tội nghiệp, nhưng ba lại nói với mẹ là người kia đã bỏ ba để đi lấy chồng việt kiều. Bà nội có lẽ chẳng hiểu gì về tình cảm và tâm trạng của con trai mình. Có lẽ vì vậy mà họ gán cho mẹ cái tội dụ dỗ.
Lần vừa rồi mẹ bị trễ, mẹ đã nghĩ mẹ có bầu, nhưng kết quả lại không có, và mẹ thật sự bị sốc, mẹ đã gây sự với ba vì một chút hiểu lầm và ba mẹ cãi nhau dữ dội tại cầu Phú Mỹ. Lúc đó mẹ cảm thấy mẹ không cần ba nữa, chỉ cần ba bỏ đi thì coi như kết thúc. Nếu lúc đó ba bỏ về thật thì có lẽ, bây giờ đã không có con hôm nay rồi.
Khi vừa biết có bầu, mẹ đã báo cho ba biết ngay. Sau đó báo cho bà ngoại biết, bà ngoại mừng lắm. Chỉ riêng nhà nội, tự nhiên mẹ cảm thấy không nên báo sớm, mẹ cũng nói ba từ từ rồi nói. Nhưng ba cứ vui miệng là nói. Và tối hôm đó mẹ đã khóc rất nhiều. Vì sao con biết không ? Khi ngồi ăn cơm chiều, ba nói mẹ có thai rồi, ông bà nội không nói gì, hay là vì vui quá nên không biết nói gì. Sau 1 phút im lặng thì mẹ nhớ như in câu nói của bà nội :"Mẹ chưa muốn bé Vy có con sớm, để đi đây đi đó cho thoải mái, có con sớm làm chi cho cực." Vậy là ý gì chứ ? Bà nội mở miệng ra luôn khen con gái thông minh, tinh ý, đảm đang lúc nào cũng sợ làm ba mẹ chồng buồn lòng, muốn về thăm ba mẹ mà cũng sợ ba mẹ chồng buồn lòng. Vậy bên đó cũng mong có cháu, sao không làm cho họ hài lòng đi. Đúng là đồ giả dối. Chuyện đi về nhà mà sợ ba mẹ chồng buồn lòng thì cũng có thể đúng, hay vì mẹ hay về thăm ông bà ngoại nên mới bị nói bóng nói gió như vậy. Nhưng mẹ không giống người ta, nhớ là sẽ về thăm, không có ba chở thì mẹ đi xe bus. Người ta có lẽ sợ vất vả vì đã quen lên xuống xe hơi sang trọng nên luôn có lý do chính đáng để không về, và những lý do đó luôn được ông bà nội đánh giá cao.
Mẹ sống chẳng bằng 1 phần của cô vậy mà cô vẫn có thể lôi ra nhiều thứ để ganh tỵ với mẹ. Thật đáng buồn.
Bây giờ, tài sản duy nhất của mẹ chỉ có con thôi. Hãy cố gắng sống khỏe mạnh và thông minh để sau này bảo vệ mẹ nhé ! Mẹ sẽ chờ con...

Jul 2, 2011

Bé yêu thế nào rồi !

Chiều nay về nhà ngoại nè. Con thích ăn món gì ? Bà ngoại có nuôi vịt, chắc là mình được ăn thịt vịt rồi. Hì hì... Con có khỏe không ? Mẹ cảm thấy buồn vì từ khi có bầu, mẹ lại tụt kg. Mẹ chỉ hy vọng, mẹ bị giảm kg thôi, còn con thì mẹ mong con vẫn lớn mạnh bình thường. Mẹ đã đọc bài báo, người ta nói rằng, khi người mẹ bị ốm nghén (hay buồn nôn) thì sau này con sẽ thông minh, vì con đang phát triển rất tốt. Mẹ hy vọng điều đó là sự thật, vì đã 3 tháng rồi, không ngày nào mẹ không buồn nôn. Cảm giác trong người luôn mệt mỏi, chỉ thích nằm thôi. Mấy hôm rồi mẹ bị đau lưng, nên đi đứng cứ như người bị tàn tật, nhìn thật xấu quá. Hôm nay thì đã đỡ nhiều rồi, mẹ đã đi bình thường, dù vẫn còn đau chút chút. Bây giờ là 16:27 , chuẩn bị về thôi. Bé con ngủ ngoan nhé !

Jun 27, 2011

Bé con khỏe không !

Hôm nay ông bà nội nấu cháo gà ác để bé con khỏe mạnh nè. Cũng tại ba của con cứ đòi mua gà ác, mẹ thì lại hok thích lắm, nhưng vì sức khỏe của con, mẹ đành phải cố gắng. Tuần trước thì bà ngoại cũng đã nấu cháo gà ác rồi, con gà tuy nhỏ nhưng mà ngán quá. Không biết nó bổ kiểu gì nữa.
Chủ nhật mẹ ở nhà, ba con phải đi làm đến 10g tối mới về, mẹ không thích ba cứ phải đi làm suốt tuần mà không có ngày nghỉ ngơi. Hôm qua mẹ đã phải gom hết những bộ quần áo mà từ bây giờ mẹ sẽ không mặc vì bụng mẹ to hơn lúc xưa rồi. Tại ai vậy nhỉ ??? Dọn xong tủ là mẹ đau lưng dữ dội luôn, đi đau, đứng đau, ngồi đau, nằm xuống thì không thể nhúc nhích được. Rồi đến tối, vì lỡ nằm rồi nên mẹ đành phải chờ ba của con về đỡ mẹ ngồi dậy, vì tự mẹ không có can đảm ngồi dậy. Mẹ đau lắm và rất sợ nữa. Không biết là do có bầu bị đau lưng hay là mẹ đã mắc 1 chứng bệnh gì đó mà mẹ hok biết. Mỗi lần mẹ đau như vậy, con có đau hok nhỉ ???

Jun 17, 2011

Mừng sinh nhật lần thứ 2

Lại thêm 1 lần sinh nhật mà niềm vui không trọn vẹn. Xin lỗi bé con, vì mẹ đã quá buồn. Ba của con thật vô tâm quá, chẳng hiểu được lòng mẹ. Dù mẹ biết rằng mẹ không có năng lực làm thay đổi tâm tính của 1 con người, mẹ đã chấp nhận người đó rồi mà sao vẫn buồn hoài. Chắc con cũng hoảng sợ lắm, nhưng con đừng lo, mẹ không muốn nước mắt chảy ngược vào trong nên đành để nó chảy ra ngoài. Con hãy cứ sống ngoan và lớn khỏe con nhé... Niềm vui của mẹ là con...

Jun 13, 2011

Bé con 11 tuần tuổi

Con của mẹ đã bắt đầu hình thành tay chân rồi, mẹ đã nhìn thấy con quậy rồi đó, mẹ nhìn thấy con bơi bơi. Hy vọng con khỏe mạnh từng ngày. Hãy lớn lên xinh đẹp khỏe mạnh và thông minh con nhé! Con là niềm vui của ba mẹ ! 22/6 lại phải đi tái khám rồi, phải nghỉ một ngày đi làm xét nghiệm cho con thôi.

Jun 4, 2011

Bé con ơi...

Đến hôm nay mẹ vẫn chưa đi tái khám, mẹ chắc bé con của mẹ vẫn rất khỏe mạnh. Con hãy cố gắng khỏe mạnh con nhé ! Vì con bây giờ là niềm vui và cũng là hy vọng của mẹ. Mẹ không có nhiều tiền để lo cho con, nhưng mẹ sẽ cố gắng khỏe mạnh để con cũng được khỏe mạnh.
Ngày mai, ba mẹ phải ở nhà để chờ "khách quý", chuyện đi theo dõi sức khỏe mẹ con mình phải dời tuần sau thôi.
Đối với mẹ, con là bảo bối quý giá nhất. Mỗi lần mơ về con là mẹ thấy hài lòng lắm rồi.
Nếu bây giờ mẹ được về nhà, thì mẹ sẽ được ăn ngon, bà ngoại của con nấu ăn ngon lắm, dù chỉ là cơm canh đạm bạc, mẹ cũng thấy ngon. Có lẽ vì mẹ đã quen ăn những món như thế rồi. Chỉ tiếc là mẹ ở xa quá... Có được con rồi, mẹ vui lắm, nhưng đôi khi mẹ cảm thấy rất đau lòng, vì con...vì ba của con mà mẹ đã đánh đổi nhiều thứ. Vì thế con phải cố gắng ngoan ngoãn, đừng để mẹ phiền lòng con nhé !

May 28, 2011

Niềm vui của tôi - tuần thứ 9

Có lẽ đã bước sang tuần thứ 9 rồi. Mẹ vẫn chưa đi tái khám theo yêu cầu của bác sĩ vì mình ở tận Bình Dương. Ngày mai mẹ sẽ đi khám xem bé con thế nào? Bé con bây giờ to cỡ nào rồi nhỉ ? Sao con không ngoan tí nào, cứ làm mẹ mệt mỏi, buồn nôn hoài à. Con thật là hư quá ! Mong sao con luôn phát triển bình thường khỏe mạnh để ba mẹ đỡ phải lo lắng. Ba mẹ còn phải tập trung kiếm tiền lo cho con mà. Phải ngoan nhé ! Không biết con là trai hay gái nhỉ ? Mẹ phải nghĩ ra những cái tên thật hay cho con, nó sẽ theo con suốt cuộc đời. Mẹ đã mong chờ con từ lâu lắm rồi. Ngay từ khi mẹ chưa biết yêu, mẹ đã mong chờ con. Mẹ của con thật lạ phải không ? Mẹ luôn suy nghĩ, không biết đứa bé trong bụng mẹ bây giờ thế nào rồi, con có n0 không, có bị nóng không, có lạnh không,... và con có vui không khi biết mẹ đang rất vui. Những lúc mẹ buồn thì con hãy ngủ ngoan nhé, đừng để ý, có như vậy con mới khỏe được. Ba Tín của con vẫn chưa cảm nhận được con đâu, vì con còn bé quá. Nhưng ba cũng mong chờ con rồi đó. Hãy phát triển khỏe mạnh con nhé !

Mar 25, 2011

Tôi - 5

Càng ngày tôi càng cảm thấy mình hơi lú lẫn. Tinh thần lơ đễnh quá. Không hiểu sao tôi cảm thấy thật khó tập trung vào một vấn đề gì, cứ suy nghĩ vẩn vơ, rồi chẳng đâu vào đâu. Tôi cảm thấy bị ức chế quá nhiều, hay tôi đang dần tìm lại chính tôi của 16 năm về trước. Thật chẳng hay ho tí nào. Tôi của quá khứ ngày xưa đó thật ích kỷ, chẳng muốn thổ lộ tâm tình với ai, cũng không bận tâm suy nghĩ tới ai. Tôi của quá khứ ngày xưa đó chỉ biết giam mình trong cái tâm trạng hụt hẫng, bi thương và chán nản. Tôi đã một lần mơ tưởng tới cái chết, nhưng rồi đã giật mình hoảng sợ vì cái suy nghĩ ấy.

Tấm thân này, mạng sống này nào đâu phải của mình, mình sao có quyền hủy hoại. Chưa trả hiếu đã vội có tư tưởng ra đi. Thật là đáng trách. Có lẽ tôi cần phải cố gắng sống thật vui, thật hạnh phúc, không làm phiền ba mẹ bận tâm suy nghĩ về mình. Dù ba mẹ nói rằng, chỉ cần con cái hạnh phúc và tự chăm sóc tốt cho mình thì ba mẹ chẳng mong gì hơn. Nhưng như vậy có được không? Không như vậy thì còn biết làm thế nào nữa ? Thật đau lòng quá !

Feb 24, 2011

Tôi - 4

Lại phạm lỗi rồi... chỉ lo làm những việc trẻ con mà không chịu chạy xuống nhà...
Có những lúc tôi biết chắc rằng nếu mình như thế thì sẽ bị trách móc, nhưng sao vẫn cứ làm. Tôi bướng bỉnh ? Tôi kiêu ngạo ? Không phải. Đó là vì tôi có lí do riêng dành cho mình. Có thể những lí do đó không được ai chấp nhận. Nhưng tôi mặc kệ. Tôi không thích dối lòng, không thích bắt chước người ta giả vờ vui vẻ trong khi lòng đang nặng trĩu.
Khi còn ở trong gia đình của mình, tôi có nhiều thói quen tưởng chừng không bao giờ rời ra. Vậy mà giờ đây tôi đành phải cố gắng xếp nó vào trong. Đôi lúc tôi tự hỏi "Tôi của ngày xưa đâu mất rồi? "
Tôi rất thích vẽ tranh. Lúc còn nhỏ, tôi thường bỏ ăn bỏ ngủ, tự giam mình trong phòng chỉ để vẽ tranh. Mẹ đã la hét um sùm, nhưng rồi một ngày mẹ bước vào phòng và cảm thấy thích vì những bức vẽ dễ thương và rất con nít. Hình như mẹ cũng tự hào lắm dù đó chỉ là những bức vẽ ngoằn ngoèo của một đứa bé chưa dậy thì.
"Nếu có ước muốn cho cuộc đời này..." tôi sẽ ước muốn cho thời gian ngừng lại ở giây phút tôi bình yên.
Không biết sau này tôi nên sinh con trai hay con gái để chúng có thể sống thoải mái hơn tôi lúc này. Có lẽ nên sinh con trai, nhưng như thế có nghĩa là tôi sẽ làm cho con của người ta không thoải mái hay sao ? Thật là khó nghĩ quá... Cuộc đời sao lại rắc rối như vậy...

Feb 23, 2011

Tôi - 3

Không biết từ lúc nào, tôi lại mong muốn sống một mình. Tôi muốn tự do làm những việc mình thích. Trước kia tôi chỉ nghĩ mình sẽ nổ lực cố gắng làm hài lòng 2 người thôi, nhưng bây giờ xem ra số 2 là chưa đủ, tôi không đủ sức để làm hài lòng hết những con người dư thừa trong cuộc đời tôi. Nên điều đó rất khó để thực hiện. Tôi muốn là chính mình.
Những ngày thứ bảy nôn nao chờ đợi được về nhà đã không còn nữa.
Tôi không phải là một người hoàn hảo, không giỏi giang, không đảm đang tháo vác. Tôi cũng không giỏi nịnh ngọt người khác dù biết rằng điều đó sẽ giúp ích cho tôi. Biết làm sao thay đổi được.
Nhìn lại những gì vừa diễn ra, tôi lại nghĩ "tại sao đó không phải là một giấc mơ". Những ước mơ, những dự định, những mong đợi khi xưa đã tan theo thời gian. Bây giờ, "Yêu đời" là 2 chữ mà tôi chỉ có thể đọc ra mà thôi, không biết đến khi nào thì tôi có thể cảm nhận lại được nó. Lại hy vọng nữa sao ?

Tôi đã sống ích kỷ rồi. Tôi tham lam. Tôi không làm được gì cho người khác nhưng lại mong muốn người khác cho tôi nhiều. Như vậy có được không ? Không thể nào.


Trong cuộc đời này, con người chỉ khác nhau 2 thứ "có tiền" và "không tiền", "có đức" và "không có đức" còn lại thì ai cũng như ai.

Jan 2, 2011

Tôi - 2

Có những lúc tôi cảm thấy mình đang đi đúng đường,nhưng cũng có lúc lại thấy mình đang đi sai hướng. Tôi đã quá tin để rồi phải tự an ủi. Người ta nói đúng, mỗi người một số phận. Biết trách ai để nỗi buồn vơi... Chỉ thêm một chút vui, thêm một phần hạnh phúc mà lại mất đi quá nhiều thứ.

Tôi không quan tâm đến đời tư của ai thì cũng mong ai đừng xen vào đời tư của tôi. Tôi tự hỏi, có phải con người vẫn luôn tham lam, người ta sống quá tốt, cuộc sống giàu sang, không lo nghĩ vật chất, vậy mà cứ hay so đo với tôi vì những thứ quá tầm thường. Tôi đã không chọn con đường trải thảm đỏ như ai, thì mong ai đừng nhuộm đen cuộc đời phẳng lặng tôi đã chọn. Nếu ai muốn lấy cái phẳng lặng bình thường của tôi, thì tự hỏi ai có can đảm đem sự sang giàu đánh đổi. Không thể... Con người ta ích kỷ như vậy đó. Sống ích kỷ để làm phiền người khác.
Tôi chưa từng thấy ai lại có suy nghĩ so bì kỳ lạ như tôi từng gặp, người ta nói tôi sung sướng vì đứa em chồng không biết tranh giành, còn người ta thì mệt mỏi vì anh em chồng suốt ngày tranh từng thứ "có giá trị". Đúng rồi, thằng em chồng của tôi nó có biết gì đâu mà tranh giành, những người kia họ biết tranh giành thì rồi họ cũng có cuộc sống riêng của họ, thích sống sao tùy họ, còn tôi, có thể nào bỏ nó ra được đâu. Bởi đó, con người ta chỉ biết than một cách ấu trĩ không suy nghĩ. Cứ tưởng tìm được một người chồng có tư chất thông minh và có ý chí thì không cần quan tâm gia đình đó thế nào, đúng là suy nghĩ của tôi đã quá đơn giản.
Người nghèo không hẳn sẽ bị người đời khinh thường, còn người giàu chưa chắc sẽ được người ta nể trọng. Hãy sống cho đáng sống.